Bài quan tâm
Thảo đứng chăm chú nhìn Loan một lúc , rồi nói : Sao chị Loan độ này bơ phờ thế kia , trông như người mất hồn. |
Anh ạ , sáng hôm ấy , qua nhà bà phủ , em nhác thấy cô ta đứng trong hàng giậu nhìn ra đường , nét mặt bơ phờ , buồn bã. |
Thấy Liên bơ phờ , ngồi ủ rũ mắt đỏ hoe liền cất tiếng hỏi : Hôm nay mợ giáo không đi bán hoa à ? Liên chua chát trả lời : Tôi nào có phải là ‘mợ giáo’ đâu mà ông lại gọi thế ! Cậu Minh đỗ đạt , trở thành ông giáo thì mợ chẳng là mợ giáo thì là gì ? Liên không đáp , đăm đăm nhìn ra sân ngắm cảnh mưa phùn giá rét. |
Cháu chẳng biết tại sao dì lại yêu được một người nghèo xác nghèo xơ như vậy ! Im , Mạc ! Biết bao nhiêu người , nay tặng dì cái nọ , mai tặng cái kia thiếu điều tan gia bại sản vì dì thì dì lại chẳng coi vào đâu ! Đã bảo im mà lại ! Cháu phải nói cho dì biết chứ ! Cháu không muốn dì bất công như vậy ! Im ngay không tao tát chết bây giờ ! Mạc phụng phịu , miệng lẩm bẩm bước xuống thang gác... Minh ở nhà Nhung ra , diện mạo bơ phờ , tinh thần bại hoại. |
Nét mặt bơ phờ , chàng vào buồng nằm nghỉ , vì đêm hôm trước , chàng thức suốt sáng không chợp mắt. |