Bài quan tâm
Ngắm tranh , Tuyết tưởng tượng ra biết bao cảnh êm đềm đầy lạc thú : cảnh mặt trời mọc , cảnh mặt trời lặn , cảnh sáng trăng trong... Hai người yêu nhau ở nơi hẻo lánh ấy , còn hạnh phúc nào bì kịp ? Tâm trí nàng thì thầm với nàng rằng hai người ấy là Chương và Tuyết. |
Chương vụt nghĩ đến tình cảnh kẻ khốn nạn , không cửa , không nhà , lặn lội trên con đường đầy mưa gió , giữa lúc mọi người vui vẻ đón chào xuân. |
Mặt trời sắp lặn . |
Chàng cho rằng sở dĩ Văn lặn lội đến chơi khuya như thế chẳng qua cũng chỉ là cớ để gặp mặt Liên mà thôi. |
Đêm khuya trăng lặn , gió réo cành thông , vạn vật chìm đắm trong cõi hư vô tịch mịch. |