Bài quan tâm
Anh thương em lắm , anh muốn... Bức thư chỉ có thế , Tuyết chau mày tỏ vẻ tức tối , mồm lẩm bẩm : “Rõ khéo ! ai khiến thương !” Xưa nay nàng vẫn ghét những người mà nàng gọi chung là hạng đạo đức : “Nhưng chẳng biết anh muốn gì vậy ?”. |
Rõ khéo nói lắm ! ai khiến anh thương hại đấy ? Có tử tế thì hôn đền đi ! Vừa nói dứt lời , Mạc ghé má lại gần mồm Minh. |
Quân bát vạn giết người... Mà sao hai cái phỗng ; tứ vạn , bát vạn ông lại phá phỗng bát ?... Phỗng tứ vạn làm sao ông không phá ?... Ừ tôi hẵng hỏi ông thể... Bát át vạn vừa rẻ vừa mấy , sao ông không bắt ? Ông phán cố nhếch mép cười gượng : Thì tôi biết đâu rằng bà thật thành bạch định ! Bà phán co nốt cái chân bỏ thõng lên sập , đặt nốt cánh tay còn lại lên đầu gối thứ hai , và giọng bà càng kéo dài : ai khiến ông biết , nhưng đánh phải bài thì thôi chứ ! Biết thế nào là phải bài ! Bà phán đập mạnh bàn tay xuống sập , gắt : Thôi mỗi cái ông im đi thì hơn. |
Ai xô ông Tể , ông Tể Ngã Ai lôi ông Phàn mà ông Phàn Trì Chàng mà đối được , thiếp nữ nhi theo về ? Ai đạp ông Cô mà Cô Trúc Ai đơm vua Vũ mà vua Vũ Vương ? Anh đà đối được thì nường tính sao ? Ai xui ai khiến bất nhơn Tôi nay gặp bạn thương hơn vợ nhà. |
Ai xui ai khiến trong lòng Mau chân nhạy miệng mắc lòng gian nan. |