TRUYỆN KIỀU BẢN 1870
Bản Kinh đời Tự Ðức
by Nguyễn Quảng Tuân—Phiên âm - khảo dị
Published by Văn học & Trung tâm Nghiên cứu Quốc học (2003)


Total 233 pages

    Trăm năm trong cõi người ta.

    Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.

    Trải qua một cuộc bể dâu,

    Những điều trông thấy mà đau đớn lòng.

    Lạ gì bỉ sắc tư phong,

    Trời xanh quen với má hồng đánh ghen.

    Cảo thơm lần giở trước đèn,

    Phong tình cổ lục còn truyền sử xanh.

    Rằng: Năm Gia Tĩnh triều Minh,

    Bốn phương phẳng lặng, hai kinh vững vàng.

    Có nhà Viên ngoại họ Vương,

    Gia tư nghĩ cũng thường thường bậc trung.

    Một trai con thứ rốt lòng,

    Vương Quan là chữ nối dòng nho gia.

Chú Thích:

Những điều trông thấy "đã" đau đớn lòng (LVĐ)
Trời xanh quen "thói" má hồng đánh ghen (Bùi Kỷ)
Phong tình "có" lục còn truyền sử xanh (LVĐ)
Gia tư "nghỉ" cũng thường thường bực trung (KOM)
Cổ lục:  Bản LNP và bản T.H.Ư chép là (cổ) nhưng các bản LVĐ, DMT, KOM và QVĐ đều chép là (có).
Nghĩ:  Bản LNP và các bản LVĐ, T.H.Ư và QVĐ đều viết là . Bản DMT khắc là . Chữ hoặc phiên âm là "nghĩ" hoặc "nghỉ" đều được và tùy trường hợp mà đọc cho hợp nghĩa. Ở đây đối với Vương ông là người đáng kính thì không thể phiên âm là "nghỉ" (hắn, nó, va) mà phải phiên âm là "nghĩ" mới đúng. Kiều Oánh Mậu đã thêm bộ nhân vào để đọc là "nghỉ".

Total 233 pages